CHÚC MỪNG ĐỨC CHA ALLYS[1]
(nhân dịp Ngọc Khánh linh mục của Ngài)
– Công uy như bắc đẩu,
Đức rạng đối nam tào:
Cõi Đông Dương đà lừng lẫy danh phao.
Nơi Tây thổ nay ý ào khí động.
– Khí động giữa bầu trời lộng lộng:
Nghe điện báo mau chóng nhắn tin vui:
Gió đưa trên mặt biển thinh thinh:
Thấy khuê bài vội vàng tìm khách trọng.
– Khách trọng đạo đời cũng trọng,
Trọng công danh chất ngất núi non:
Tuổi đầy phước lộc càng đầy,
Đầy đức nghiệp chứa chan gò nỗng.
– Gò nỗng nực mùi lan cúc,
Nhánh Huệ ba càng thơm ngát bay hương;
Núi non phất ngọn bá tùng,
Cây Lý thụ lại diềm dà mát bóng.
– Mát bóng ôn lương tình hoà nhã,
Khách đông tây thảy mến lòng chung;
Bay hương nhơn hậu tính nhu mì,
Người lương giáo đều nhờ ơn rộng.
– Ơn rộng nhuần tay cầm mánh lái,
Trên mặt nước lèo giữ khít lèo;
Lòng chung vững chí dẫn thuyền lan,
Giữa ba đào sóng xao mặc sóng.
– Mặc sóng xao, lòng gang không xáo;
Tìm trăm nước sáng tạo nổi giang sơn;
Dẫu hơi mòn dạ sắt chẳng mòn:
Kiếm ngàn phương dựng xây thành lương đống.
Lương đống nọ dòng anh em giáo huấn,
ấy bởi ai khỉ nghiệp đua bơi?
Giang sơn kia nhà nước kín ẩn tu,
Cũng vì đó mà ra tay chèo chống
– Chèo chống kiếm đoàn chiên xiêu lạc,
Dòng Đức Mẹ lại nổi tiếng tài ba
Đua bơi giúp địa phận khó nghèo,
Chốn Ngân Sơn thảy ra công nảy mộng
– Nảy mỏng khai ba sinh ngũ cốc
Để trợ giùm việc tấn giáo mở mang
Cứu dân giúp nước cự Tam cừu,
Tùy phong kiệm cũng dự phần cấp cùng
– Cấp cúng chẳng bao, nhưng tầm lòng tối hảo,
Bên đại Pháp cũng cảm mến tình ân
Trị vì chưa mấy, mà công việc mê man,
Giữa Triều Nam đà uy nghi thể thống
– Thể thống phương phi coi rất đẹp,
Nền dân ngoại quen gọi ấy thần tiên;
Dung nhan đức hạnh ngó càng oai,
Vậy giáo nhơn cũng xưng là thánh sống,
– Thánh sống chưa phong, mà có tiếng:
Tiếng rạng xa phương đã vang lừng,
Thần tiên vô vị, cũng nhằm danh:
Danh thơm khắp xứ này thấy thưởng,
Thấy thướng khuê bài ngũ đẳng:
Chút gọi là vinh giữa trần gian;
Chúc nguyện phước lộc thiên thu :
Bèn mới xứng công trên thiên thượng.
Thiên thượng bội tinh đang dành để.
Để chờ Cha lãnh phần thưởng cao sang;
Trần gian bắc đẩu mới đeo mang:
Mang chỉ dấu đây công linh trọng vọng.
-Bấy lời thiển bạc,
Tỏ dạ trung thành,
Mầng Đức Cha rạng tiết công danh,
Chúc hậu thế an nơi thánh sủng.
Đa Minh Hồ Ngọc Cẩn (Huế 1935)
[1] Trích trong Lê Đình Bảng, Ở thượng nguồn thi ca Công giáo- Miền thơ Huấn ca, Hà Nội, Phương Đông, 2009, tr. 176-178